Trên các trang mạng “lề
trái” và nhiều trang mạng hải ngoại, nhiều người xúm vào “chửi” ĐCSVN thậm tệ. Nhưng có vẻ tất
cả họ không hiểu Đảng là ai và Đảng ở đâu?
Trong các cơ quan, xí nghiệp
Nhà nước, các đơn vị vũ trang (và các cơ quan này phân bổ dày đặc kín đất nước),
ở các khu dân cư thì Đảng viên là những người tốt nhất, những người mẫu mực
đáng trọng. Ai làm ăn tốt mà nhân cách không ổn, không được cộng đồng chấp nhận
không thể vào Đảng. Kẻ nào chửi láo bố mẹ, kẻ đó không thể được giới thiệu vào
Đảng. Kẻ nào bạn bè không tin, đồng nghiệp không nể trọng không thể vào Đảng. Kẻ
nào hàng xóm không mến về đức, chịu về tài không thể vào Đảng.
Trong các trường cao đẳng (ở
trường cao đẳng thì khó mà vào nổi Đảng, thậm chí nhiều thầy cô giáo còn không
được kết nạp huống chi là sinh viên), các trường đại học, sinh viên được kết nạp
vào Đảng là những trò ưu tú nhất. Nếu không học giỏi nhất thì cũng thuộc số những người khá giỏi nổi bật. Học giỏi không
cũng chưa được giới thiệu kết nạp, còn phải nhân cách đáng nể, hoạt động xã hội
hăng hái, hữu ích, không hề có sai phạm trong rèn luyện cũng như trong thi cử…
Tóm lại là những người gần như hoàn hảo. Tại sao ai nổi bật cũng muốn vào Đảng?
Thực sự mà nói vào Đảng ít nhất là có danh, về sau có thể có lợi! Những hứa hẹn,
tuyên truyền trên báo chí công khai có thể không thật. Nhưng vào Đảng là việc
khó và lợi hơn hại thì thật hơn cả sự thật. Kẻ nào ngu nhất đất nước cũng biết
điều này.
Vậy Đảng bao gồm những
thành viên tốt nhất, chỉn chu nhất của dân tộc Việt Nam hiện nay. Tuy nhiên không phải
ai vào Đảng rồi cũng mãi mãi là người tử tế, khi đã có chức có quyền rồi thì rất
có thể kín đáo phản bội lại lợi ích chung của cơ quan, đơn vị, phản bội lại lợi
ích chung của các “đồng chí” mình, thậm chí dân tộc mình.
Điều đó nghĩa là khi vơ đũa
cả nắm chửi bới toàn Đảng tức là chửi bới bộ phận tốt nhất của dân số Việt Nam , cũng
có tự hạ cấp mình về mặt trí tuệ, nhân
cách.
Vấn đề đáng nói là hầu hết
các Đảng viên trí thức thấy cán bộ “có chức có quyền” phản lại lợi ích của Đảng
mà không làm gì được. Chế độ “tập trung dân chủ” (nhưng thiên về “tập trung”,
cán bộ được bổ nhiệm từ trên chứ không do bầu trực tiếp) đã trói buộc khả năng
tranh đấu vì chân lý và lẽ phải trong Đảng và trong các cơ quan dân chính. Ngay
cả tại Quốc hội, đại biểu lập pháp đã không làm gì suy suyển các vị hành pháp lộng
quyền, lươn lẹo.
Có thể làm trong sạch Đảng
được không? Có thể, toàn dân biết, tất cả Đảng viên không có chức quyền cũng biết,
các Đảng viên có vị thế thấp cũng biết. Đảng viên ở vị thế cao không thể không
biết, Tổng Bí thư lại càng không thể không biết. Dù gì thì ông ấy cũng là phó
giáo sư ngành Xây dựng Đảng! Vậy tại sao không làm? Vì lợi ích của những người
ăn trên ngồi chốc cả thôi. Đảng cứ chấp nhận tam quyền phân lập đi, luật thì
mình đề xuất, nếu kẻ nào vi phạm thì trừng trị. Ai làm sai sẽ bị báo chí tố cáo.
Như vậy sự chạy chức chạy quyền giảm ngay, nạn hối lộ để vào các tổ chức công
quyền, các đơn vị cơ quan dân chính Đảng lập tức hạ nhiệt. Nhưng thế thì bổng lộc
lãnh đạo tụt xuống, đời nào các vị ấy chịu.
Do đó dân còn cực nhiều, nước
còn tụt hậu. Sự tiến bộ chỉ còn trong nghị quyết Đảng và các chương trình “cúng
cụ”!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét